TRUYỆN FULL

[Dịch] Livestream Siêu Kinh Dị

Chương 566: Gió giật trước lúc bão về

Sau khi tu thành Phán nhãn, ánh mắt của tôi đã trở nên cực kỳ sắc bén, tựa như một lưỡi dao.

Ngô Hữu Đức không dám nhìn thẳng vào mắt tôi, chỉ xấu hổ mà cười thành khẩn, tỏ vẻ mình đã sai: “Cậu streamer, vừa rồi rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”

Gã bị Âm tà nhập thân, chẳng biết vừa rồi mình đã làm gì. Tôi gọi người vợ bầu của gã đến, để vợ của gã đích thân kể lại mọi chuyện cho gã nghe.

Lời vợ mình nói, đương nhiên là có độ tin cậy cao hơn người ngoài như tôi rất nhiều.

Ngô Hữu Đức nghe xong, thế là sợ hãi một hồi. Gã nơm nớp lo sợ, sau đó bèn đi vào phòng ngủ, mở két sắt, lấy ra một cái túi xách: “Cậu streamer, nhiều hơn tôi cũng không có, 10.000 NDT này coi như là cảm ơn của tôi đối với cậu vì hành động trượng nghĩa ra tay. Hôm nay, nếu không có cậu, không chừng tôi còn tổn thương cả Mộng Dịch luôn rồi. Nếu thật sự gây ra chuyện không thể vãn hồi như vậy, tôi còn sống trên đời làm chi nữa?”

“Tôi cứu anh cũng không phải là vì tiền, anh cứ giữ lại đi.” Theo lời cô vợ của Ngô Hữu Đức, tôi cũng biết tình hình làm ăn trong mấy năm nay của hai người không được ổn cho lắm. Số tiền mặt có thể huy động hiện tại cũng không nhiều, thế nên 10.000 NDT này rõ ràng không phải là một con số nhỏ đối với hai vợ chồng bọn họ.

Chỉ vừa liếc mắt, ta nhận ra bàn tay của Ngô Hữu Đức cứ nắm chặt rồi lại buông lỏng nhiều lần, còn khóe mắt của gã cũng nhẹ nhàng run rẩy; cử chỉ này chứng mình rằng: gã cũng rất đau lòng khi lấy ra số tiền này.

“Tôi không đòi một đồng một cắc nào. Tuy nhiên, anh phải giúp tôi một việc nhỏ.” Tôi không dùng Phán nhãn nữa, ánh mắt cũng trở nên thân thiện hẳn đi. Ngô Hữu Đức có sao chiếu mệnh là quý nhân Khôi Cương. Anh Lưu mù lại nói rằng: từ hôm nay, sao Khôi Cương đã bắt đầu sáng lên. Tương lai của kẻ này ắt hẳn sẽ thành công rực rỡ. Vì lẽ đó, dĩ nhiên là tôi phải thít chặt mối quan hệ với người này rồi.

“Giúp chuyện gì thế?” Ngô Hữu Đức thuận thế ngồi xuống, đặt chiếc túi xách chứa đầy tiền mặt lên bàn. Nhưng tôi để ý rằng, gã không đặt chiếc túi ấy ngay giữa bàn trà, mà là để gần tầm tay bản thân.

Trông bộ dáng này, phỏng chừng ngay từ đầu gã cũng không định trả tiền cho tôi đâu, chỉ giả đò thế thôi.

“Là như vầy! Video livestream của tôi bị rò rỉ trên mạng, do bị ai đó cố tình đâm tôi một dao thì phải. Anh cũng biết nội dung trong mấy tập livestream đó rồi, có rất nhiều cảnh quay không được phép công bố. Vì vậy, tôi muốn giảm thiểu tác động của những video clip đó.”

Tôi vừa nói xong, Ngô Hữu Đức lập tức hiểu rõ: “Tôi biết mình nên làm gì rồi! Anh yên tâm! Việc này, thật ra cũng rất đơn giản. Không phải tôi chém gió chứ, từng có một nữ diễn viên ngoại tình, suýt nữa là lên hot search trên mạng luôn rồi. Nhưng cuối cùng, cũng đã được đội ngũ PR của chúng tôi ém nhẹm đi. Tôi nói cậu nghe, miễn là không có công ty nào cùng một mảng như tôi cố ý gây rối, trong vòng 3 ngày, tôi đảm bảo mọi thông tin mà cậu từng livestream, từ video clip hay ảnh chụp màn hình... đều sẽ biến mất tất cả.”

“Quá đẹp!” Tôi gật đầu: “Anh định làm thế nào, có cần tôi giúp gì không?”

“Không cần đâu.” Ngô Hữu Đức cười thoải mái: “Cậu streamer à, thời đại hiện tại này được cập nhật nhanh chóng lắm. Những thứ mới lạ, kích thích hơn cứ liên tục xuất hiện mà thôi. Rất nhiều lúc, mọi người còn chưa hiểu rõ nguyên nhân của chuyện xảy ra trước đó, để rồi lập tức chuyển dời sự chú ý sang những thông tin khác nóng hổi hơn. Thế cho nên, về căn bản là cậu không cần lo lắng chi cả.”

Gã vỗ ngực: “Công ty của chúng tôi cũng được tính là leader trong mảng này, kể như cậu tìm đúng người rồi đấy.”

Tôi bèn thảo luận khá nhiều vấn đề với Ngô Hữu Đức. Sau khi biết được chuyện nội bộ của ngành công nghiệp màu xám này, tôi cũng đã có một sự hiểu biết mới về gã ta.

Anh Ngô này có lẽ đổi tên thành “Vô Hữu Đức” thì thích hợp hơn một chút ấy nhỉ? Gã này, thoạt nhìn thì khá hiền lành văn nhã, nhưng trên thực tế lại chính là một kẻ lưu manh trên mạng internet. Gã đúng chuẩn kiểu anh hùng bàn phím cực kỳ khốn nạn, đã từng làm đủ mọi hành vi như theo dõi, chụp lén, tung tin đồn nhảm, lăng xê... Hơn nữa, càng đáng giận hơn chính là, gã không chỉ không tự biết xấu hổ, ngược lại còn tự hào với hành vi của bản thân, kể lại những năm tháng tranh đấu hăng say của chính mình cho tôi nghe bằng giọng điệu cực kỳ khoe khoang ấy chứ.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tên này quả thật là có tài. Gã có kiến thức cực kỳ thâm sâu đối với các phương tiện truyền thông. Ví dụ như khi bàn về hoạt động marketing online, thật ra, nói một cách dân dã thì đó chính là quăng bom trên mạng. Ngô Hữu Đức đã thật sự nghiên cứu ra cách để biến một mẩu tin trở thành tin nóng hổi, gây xôn xao dư luận, còn tự đặt tên là phương pháp gây đột biến, phương pháp lăng xê ngôi sao, phương pháp gây tranh cãi, phương pháp thổi phồng nội bộ, phương pháp đầu cơ khủng hoảng...

Đây là một kẻ có kỳ tài. Để gã giúp đỡ trong việc loại bỏ đi sức ảnh hưởng của video clip livestream kia, quả thật là cực kỳ thích hợp.

Cuối cùng, chúng tôi trở lại vấn đề chính.

Chỉ tiên sinh chỉ giấu một mảnh nhỏ được tách rời từ một chiếc mặt nạ giấy bên trong cái đầu tượng Phật kia. Tôi đặt mảnh giấy nhỏ ấy lên bàn, dùng bút chì vẽ ra một đường viền để thử ghép lại thành toàn bộ khuôn mặt. Cuối cùng, tôi nhận ra là cần phải có ít nhất 3 mảnh như thế này nữa, mới hợp nhất thành một khuôn mặt hoàn chỉnh được.

Có lẽ ngoại trừ Ngô Hữu Đức ra, vẫn còn nạn nhân khác bị rơi vào tình trạng như thế này. Chẳng qua, vì sao chiếu mệnh của bọn họ khá đặc thù, tạm thời tôi vẫn chưa thể tìm ra.

Nhưng sau khi kể rõ chuyện này cho Ngô Hữu Đức nghe, bất ngờ thay, gã trực tiếp báo luôn cho tôi vài cái tên, mà những kẻ đó đều là mấy tay cộm cán ở Tân Hỗ này.

Theo Ngô Hữu Đức, những kẻ đó đều đã từng nhận quà từ Chỉ tiên sinh. Trong đó, hầu hết các bố cục phong thủy nhà cửa của bọn họ đều do Chỉ tiên sinh đích thân thiết kế.

Tôi bèn bảo Ngô Hữu Đức rằng, nếu sau này có thời gian, hy vọng Ngô Hữu Đức có thể lén lút liên lạc với những người đó. Đến khi ấy, gã có thể gọi tôi đến để giúp trừ tà, vừa có thể tranh thủ được ân tình, vừa có thể thu hoạch được các mảnh mặt nạ giấy còn thiếu kia.

“Tại sao Chỉ tiên sinh lại nhắm vào những người có sao chiếu mạng đặc thù này nhỉ? Ông ta là một thầy phong thủy, đâu phải Soán Mệnh sư.” Nhìn mảnh ghép mặt nạ giấy trên bàn, tôi càng nhìn càng cảm thấy quen mắt: “Trong số tất cả những người mà bản thân từng tiếp xúc, chỉ có người của Âm Gian Tú Tràng và dân làng thôn Tỏa Long mới đeo mặt nạ giấy mà thôi. Liệu đây có phải là chiếc mặt nạ của 1 trong 2 phe đó hay không?”

Trên thực tế, dù chiếc mặt nạ giấy này có thuộc quyền sở hữu của bất cứ một phe này, thì đây quả thật là một tin tức rất trọng yếu với tôi. Nếu vậy, tên Chỉ tiên sinh này rất có khả năng là có liên hệ gì đó với Âm Gian Tú Tràng, hay thậm chí còn là nhân viên của Âm Gian Tú Tràng nữa.

“Chẳng lẽ đó chính là Trần Cửu Ca?”

Lắc nhẹ đầu, tôi nhanh chóng phủ định lối suy luận này. Bí pháp mà Trần Cửu Ca học tập hẳn là đến từ Tiểu Trang quan, mà chắc chắn là gã ấy đã phải tiêu tốn một mớ điểm tích lũy khá nhiều mới đổi được bí thuật Tạo mộng. Sau khi học xong, chẳng cần phải học thêm bí thuật phong thủy làm gì nữa.

Toàn bộ khu Song Phật ắt hẳn đều do Chỉ tiên sinh quy hoạch, vì một đại trận phong thủy khổng lồ như vậy cần phải có một người am hiểu kiến thức phong thủy sâu sắc mới có thể thiết kế ra. Tôi không bao giờ tin việc Trần Cửu Ca vừa am hiểu bí pháp của Tiểu Trang quan, vừa rành phong thủy như thế.

Ngoại trừ Trần Cửu Ca, chỉ còn Song Diện Phật và Âm Gian Tú Tràng là 2 phe phù hợp với câu đố này. Nghĩ đến đây, Chỉ tiên sinh này rất có khả năng đến là người của thôn Tỏa Long, hoặc chính là hậu duệ của người Quá Âm.

“Trong thôn kia, dù là nam nữ già trẻ gì thì đều toàn họ Lộc. Nếu có cơ hội, mình có thể đi kiểm chứng một phen.” Cất kỹ mảnh mặt nạ giấy vào người, lúc này cũng không còn sớm, vì đã đạt được mục đích cơ bản nên tôi bèn để lại số điện thoại của mình và vài lá bùa Diệu Chân cho Ngô Hữu Đức rồi nhanh chóng ra về.

Đã giao chuyện rò rỉ video livetsream cho Ngô Hữu Đức xử lý rồi, về phần Anh Tử bị thương trong giấc mơ thì tôi tạm thời chưa tìm ra cách chữa trị được, còn phải đợi đến 3 ngày sau.

Bây giờ, có hai lựa chọn trước mắt: Thứ nhất, trở lại bệnh viện để điều tra kẻ từng tấn công anh Lưu mù; thứ hai, tiếp nhận ủy thác của Lý Tĩnh Ngọc, điều tra rõ nguyên nhân cái chết của cô thư ký dưới trướng Lý Trường Quý.

“Kẻ đâm anh Lưu mù bị thương ắt hẳn đã có chuẩn bị đầy đủ trước khi ra tay; thân phận kẻ ấy thần bí như vậy, dù mình có bỏ cả khối thời gian vào thì cũng không chắc là sẽ tìm ra. Về tên hung thủ đã giết chết cô thư ký kia, đó hẳn là người của Song Diện Phật. Vụ án sát nhân này có liên lụy đến tập đoàn họ Lý và Song Diện Phật; nếu mình can thiệp vào, không chừng còn có thể tranh thủ đục nước béo cò, tìm ra một sơ hở nào đó của Song Diện Phật cũng nên. Đã từng đi qua Giấc mơ Thâm sâu, giờ mình càng tò mò hơn về gã Song Diện Phật kia.”

Đứng ngay ngã ba của khu giao giới giữa quận Song Phật và khu Bắc Cảng, tôi cảm thấy vô cùng phân vân: “Có quá nhiều chuyện cần xử lý, tại sao mình cứ rối rối thế nào ấy nhỉ?”

Trong lúc đang suy tư, điện thoại di động của tôi đột nhiên vang lên. Vừa lấy ra xem, hóa ra người gọi lại là Lãnh Thanh Huyền.

“A lô, Lãnh đạo trưởng, anh tìm tôi à?”

“Nói cho cậu biết một tin tức tốt, Tiểu Trang quan bên kia dường như vừa nhận được một tin tức gì đó. Lần này, bọn họ quyết định xuất phát sớm, dự định tối nay là có thể đến Giang Thành rồi.” Lãnh Thanh Huyền là một người không biết gian xảo; giọng nói của gã còn bao hàm một cảm giác vui vẻ vì giúp được bạn bè.

“Tối nay đến à? Thế mấy đạo quán đồng hành không có ý kiến gì à?” Đạo môn rất cổ hủ, bảo thủ không chịu thay đổi. Chỉ vì một nhà tạm thời thay đổi quyết định mà kéo theo việc thay đổi cả chuyến hành trình, e là những môn phái khác sẽ bất mãn.

“Dĩ nhiên là các môn phái khác không đồng ý rồi. Lần này, bọn họ đến Giang Thành đâu có phải để đi du lịch, mà là đối mặt với Quỷ mẫu đấy! Mọi chuyện phải luôn thật thận trọng nha! Chẳng qua, Tiểu Trang quan bên kia dường như trông thấy được một điềm báo nào đó nên có thái độ rất cứng rắn. Rốt cuộc, các tông môn còn lại cũng không tiện nói gì thêm!”

“Có thể đến sớm là mừng rồi. Thanh Huyền huynh, lần này phiền hà anh quá rồi.” Tôi chân thành cảm ơn Lãnh Thanh Huyền; nếu có thể cứu được Anh Tử, tôi nhất định sẽ ghi tạc ân tình này.

“Thấy cậu lịch sự như vậy, tôi sẽ nói cho cậu thêm một tin tức nội bộ. Trong chuyến đi này, Tiểu Trang quan chỉ phái ra một người. Nghe đồn rằng, kẻ đó là đệ tử xuất sắc nhất trong lứa tuổi trẻ hiện tại, có đạo pháp cực kỳ cao siêu, cực kỳ am hiểu về thế giới trong mơ. Do đó, bạn của cậu rất có khả năng là sẽ được cứu chữa thành công đấy.” Bên kia điện thoại, tiếng cười đầy thiện ý của Lãnh Thanh Huyền vang lên rõ mồn một.

“Đệ tử xuất sắc nhất trong nhóm tuổi trẻ à? Xin hỏi, vị đạo trưởng kia có xưng hô thế nào?”

“Gã tên là Trần Cửu Ca, có đạo hiệu là...”

**********

ĐA TẠ MINH CHỦ Hiểu San VÀ MINH CHỦ DrM1Am ĐÃ DONATE NGỌC PHIẾU... CHÚC HAI VỊ CÓ MỘT TUẦN ĐẦY MAY MẮN, TIỀN TÀI VÔ ÀO ẠT NÈ... ^^