Tóc đen của quỷ mệnh đã ngăn tôi lại, nó xuyên qua cơ thể tôi như một dòng nước, đứng chắn trước mặt tôi.
Còn không đợi tôi mở miệng nói, nó đã chủ động đi về phía con quỷ không mặt.
Tóc đen tung bay, mỗi bước đi của nó đều vô cùng kiên quyết.
“Quay lại đây!” Tôi vươn tay ra muốn ngăn nó lại, từ tận đáy lòng tôi không muốn nó phải chịu đựng nỗi đau này, những nỗi đau mà nó phải chịu đựng đã đủ nhiều rồi.
Ngón tay chạm vào mái tóc đen dài lạnh lẽo, nhưng thế nào cũng không thể nắm được.