"Dương phù ở trong cơ thể của Vương Sư, đây là một tai họa tiềm ẩn, nhất định phải hóa giải." Nghiên cứu tờ giấy trắng trong tay, tôi thử rót âm khí vào trong đó, nhưng cũng không có bất kỳ tác dụng gì.
Tờ giấy trắng thì bình thường, tôi có thể dễ dàng xé nó thành từng mảnh, nhưng tôi không dám đảm bảo sự an toàn của Vương Sư.
"Phong ấn hồn thể vào trong giấy, thủ đoạn của Chỉ tiên sinh thật sự vô cùng cổ quái." Nói thật thì tôi thật sự không muốn giết chết Vương Sư, gã vì tôi mà bận bận rộn rộn rất nhiều, lúc này tôi mà giết gã thì thật là vô ơn; tiếp theo nữa thì gã là một con quỷ hoàn dương, có thể giữ lại ký ức và trí tuệ, vô cùng đặc biệt. Gã không bị Tú Tràng tính là người sống, có thể cùng tôi đi livestream, đây mới là điều quan trọng nhất.
Nếu như không phải tình thế bức bách, tôi thật sự sẽ không sinh ra ý nghĩ giết gã.
"Nếu không giết gã, chẳng khác nào bại lộ lá bài tẩy của mình. Ngộ nhỡ gã bị tu sĩ tông môn bắt được, mọi chuyện về mình sẽ không còn là bí mật nữa." Suy nghĩ một lát, tôi lấy điện thoại di động ra, lúc này chỉ có một người có thể giúp tôi đưa ra quyết định —— Anh Lưu mù.