“Cậu định đi đâu?” Trương Hằng kéo tôi, đưa tay chỉ vào Trần Mặc ngã dưới đất: “Cậu ấy phải làm sao bây giờ?”
Cẳng chân bị gãy, trên người toàn là vết máu, nếu như ở trong tòa nhà nội trú lại gặp nguy hiểm, khả năng Trần Mặc thoát thân được là rất thấp.
“Đừng bỏ tôi một mình ở chỗ này, tôi sẽ không liên lụy đến các anh, hãy mang theo tôi đi.” Trần Mặc muốn đứng lên, nhưng cẳng chân lại không dùng được lực, giãy dụa hai cái lại ngã xuống đất.
Con người là một loại sinh vật đặc biệt; khi đối mặt với lợi ích, phản ứng của hầu hết mọi người là bảo vệ lợi ích của mình không bị xâm phạm. Nhưng sau khi gặp phải tình huống nguy hiểm, nhân loại lại thích chia sẻ rủi ro, có xu hướng tập trung vào hội nhóm.
Bản năng từ trong xương cốt khiến Trần Mặc không muốn hành động một mình sau khi gặp nguy hiểm; theo cậu ta, điều đó tương đương với việc bị tập thể bỏ rơi.