Tiếng chuông vang thật lâu, bên kia mới bắt máy, truyền đến thanh âm Nguyên Thủy Thiên Tôn cơn buồn ngủ nồng đậm, nửa chết nửa sống:
“Alo, lão đại...”
Phó Thanh Dương nhíu mày: “Cậu còn đang ngủ?”
“Phải, tỉnh rồi lại mê man...” Trương Nguyên Thanh uể oải nói: “Chuyện gì vậy lão đại? Không có việc gì tôi ngủ tiếp.”
“Đến phòng sách của tôi một chuyến.” Phó Thanh Dương tâm tình bực bội cúp máy.