Ryo Asano nhẹ nhàng thở ra, vội vàng thoát khỏi cô gái cùng tuổi đáng sợ, chạy chậm tiến vào phòng chiếu phim.
“Nguyên Thủy-kun, ngài cân nhắc thế nào?” Ryo Asano vừa chờ mong vừa khẩn trương chăm chú nhìn hắn, nói: “Có điều kiện gì cứ việc đưa ra.”
Em gái, nói chuyện hợp tác không phải nói như em đâu, cũng quá thành thật rồi... Trong lòng Trương Nguyên Thanh đánh giá, ngoài miệng giọng điệu làm việc công, nói:
“Có cái vấn đề mời cô trả lời, cô nói năm thứ mười sau chiến tranh thế giới thứ hai tìm được chìa khóa Takama-ga-hara, vì sao bây giờ mới đề cập việc này?”
“Bởi vì chúng tôi còn chưa tìm được Takama-ga-hara.” Ryo Asano giọng tinh tế, mềm mại dễ nghe, “Ở trong truyền thuyết thần thoại, Takama-ga-hara được miêu tả là lơ lửng ở trên biển, đảo trong mây, là thế giới trên trời. Nó rốt cuộc ở nơi nào, không có bất luận kẻ nào biết!’