“Kẻ chứng kiến duy nhất là sư tử trắng cùng cái cây kia phong ấn Ma Nhãn, tiếc nuối là, sư tử trắng bị thương nghiêm trọng, đang tiếp nhận khí linh điều trị, tạm thời chưa thức tỉnh.”
“Cây long nhãn trái lại đưa ra một ít manh mối, trong bốn người xâm nhập, có một âm thi, có một vị chìm vào hồ Nhược Thủy. Mọi người biết, sự vật chìm vào Nhược Thủy, vĩnh viễn không thể vớt lên nữa. Mặt khác, căn cứ cách nói của nó, Ma Nhãn xưng hô một kẻ xâm nhập trong đó ‘Quỷ Đao Thiên Vương’ .”
“Tôi hôm nay xem xét camera giám sát ngoài vườn, chưa quay chụp được người xâm nhập.”
Tức Nhưỡng trưởng lão của Trung Đình nhíu mày nói: “Quỷ Đao Thiên Vương? Xem ra Binh Chủ giáo dự mưu đã lâu, thế mà xuất động ba vị Thiên Vương.”
“Không đúng!” Hoàng Sa Bách Chiến trầm giọng nói: “Không phải Quỷ Đao Thiên Vương, cái cây đó của ông nghe lầm rồi.”