Dì trẻ không đi, dựng thẳng lông mày, “Mày cũng vài ngày chưa về nhà rồi, thật không dễ gì trở về một chuyến, hôm nay phải chơi với dì đến mười hai giờ, dì còn chưa chơi đã nghiền. Cho dù, cho dù mày đã có bạn gái, cũng không thể quên dì nha.”
“Dì chỉ là dì của cháu, không là mẹ của cháu.” Trương Nguyên Thanh sửa đúng nói.
Thấy cứng không được, dì trẻ liền mềm, vặn vẹo người, làm nũng nói: “Chơi một ván nữa thôi ~”
Ai có thể từ chối một dì trẻ thích làm nũng chứ, đáng tiếc Trương Nguyên Thanh có chính sự.
Không nói lời thừa với cô, hắn bước qua, cánh tay vươn vào dưới khoeo chân dì trẻ, bế ngang lên, đi thẳng ra khỏi phòng.