Trương Nguyên Thanh có thể tìm được, huyết mạch gần nhất, là ông chú của phụ thân Trương Tử Chân một chi đó, cũng chính là em trai của cụ.
Hắn đỗ xe ở ven đường, theo ký ức lúc còn bé, về tới ‘thôn’ lúc trước ở lại, ở ven đường rộn ràng nhốn nháo túm được một bác gái tóc hoa râm, đang đủng đỉnh, dùng giọng địa phương Tùng phủ hỏi
“Trương Quốc Quân bây giờ ở nơi nào?”
“Trương Quốc Quân?” Bác gái ngẩn ra vài giây, nhất thời chưa phản ứng lại, “Tôi không biết.”
“Ngài là người thôn Cát An nhỉ, sao có thể không biết chứ, Trương Quốc Quân đó, là cùng một thế hệ với phụ thân ngài.” Dù sao niên đại quá mức xa, Trương Nguyên Thanh làm ra nhắc nhở.