85% năng lượng tích tụ, hắn ước chừng đầu tư vào tám món đạo cụ, tài liệu giá trị chục triệu, lại thêm phí phong lô vẻn vẹn 20 triệu đã muốn lấy đi? Chẳng những tham lam, còn cuồng vọng.
Triệu Phi Trần chậc chậc một tiếng, dang hai tay, ôm hai cô gái trẻ tuổi vào trong lòng, thong dong nói: “Không muốn? Được, Triệu Phi Trần tôi cũng không ép buộc, như vậy, tôi bán cho cậu đá lửa, một viên đá lửa một tỷ, không bán lẻ, muốn mua thì mua cả mười viên đá lửa đi, mười tỷ, móc tiền đi.”
Mười tỷ... Trương Nguyên Thanh cười nhạo nói: “Sao không đi cướp.”
Triệu Phi Trần khoa trương cười to “ha ha”, nói: “Đúng, chính là muốn cướp mày đó, làm sao nhỉ? Tao cũng không phải là ỷ thế hiếp người, tao chơi là quy tắc, bản thân mày để lại sơ hở lớn như vậy, chớ có trách tao chui.”
“Hôm nay chẳng những muốn cướp mày, còn muốn cướp cho mày tâm phục khẩu phục.”