Tề Nguyên cảm thấy bản thân càng ngày càng thông minh rồi.
Làm việc cũng EQ cao, có thể đạt được cả hai bên cùng có lợi.
Một là thỏa mãn được cảm giác đạo đức của mình, khiến chân - thiện - mỹ của nhân tính được thực hiện, ai thấy việc này mà không nói một câu “trên đời này vẫn còn nhiều người tốt”; hai là hắn muốn có yêu tộc tinh huyết của Dương Phiên, nếu mua được, máu cũng không lãng phí.
Đúng là vẹn cả đôi đường.
Khóe miệng lão Dương Đầu co giật, cuối cùng nhìn Tiểu Giá sau lưng Tề Nguyên đầy ẩn ý: “Chiên dầu xong rồi mang ra cho khách.”