Chỉ là một tên hề nhảy nhót mà thôi, giết rồi thì cứ giết.
Khương Linh Tố nghe xong, trong mắt hiện lên ý cười rạng rỡ: “Đại sư huynh… mạnh quá!”
“Ta quả thật rất mạnh, nhưng than ôi… cũng rất nghèo.” Ánh mắt Tề Nguyên dừng trên người Vương Vân Đằng mặt mày trắng bệch, “Mười tỷ năm trăm triệu linh thạch, mau đưa ra đây!”
Quỳnh Vân Đình run lẩy bẩy, không dám nhúc nhích.
Có đánh chết nàng ta cũng chẳng thể ngờ, người mà nàng ta coi khinh, lại là Huyết Y Kiếm Thần trong truyền thuyết.