CHƯƠNG 887: THẬT LÀ MỘT CON MỒI QUYẾN RŨ VÀ HOÀN HẢO Văn sĩ trung niên liền sửng sốt, vội vàng cúi người hành lễ nói: "Thuộc hạ không dám."
Thân hình của Bạch Khâm Vân khẽ động, lập tức biến mất ngay tại chỗ. Sau thời gian khoảng một tách trà.
Một tia chớp màu đỏ nhạt loé lên, xé rách hư không.
"Nguyên Lưu Phong, người đang ở đâu?"
Đôi mắt của Bạch Khâm Vân đỏ như máu, cúi đầu nhìn xuống.