CHƯƠNG 694: TA CŨNG KHÔNG MUỐN CÙNG NGƯƠI CHƠI GAY Vù!
Ánh hào quang lóe lên.
“A...” Ưng Vô Kỵ hét lên, ở giữa không trung rơi xuống, ngã ở độ cao mười thước, hai cánh tay của ông ta đã bị cắt cụt ngang vai.
Giang Tự Lưu chậm rãi đi tới, nói: “Ngươi bây giờ dường như cũng không còn tay nữa.”
Ưng Vô Kỵ ngẩng đầu nhìn thiếu niên anh tuấn với vết kiếm huyết sắc trên má, trong lòng không khỏi ngẩn ra, một cơn ớn lạnh từ đốt sống xông thẳng lên, ông ta quên cả kêu gào, trong lòng nghĩ: “Sao hắn lại thù dai như vậy” Lúc nãy ông ta cười nhạo Giang Tự Lưu bị cụt tay, dáng vẻ lúc đó của Giang Tự Lưu là không hề để ý, ai biết cuối cùng lại nhớ trong lòng, lúc này lại dùng hành động để đáp trả.