CHƯƠNG 300: NÓI HAY LẮM! --------------------------------------
Hai người Sở Ngân và Phan Nguy Mẫn trong lòng vốn đang căng thẳng, nhưng nghe thấy những lời sau đó của Phương Chấn Nho liền thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Chỉ là hành lễ mà thôi, cũng không phải là chuyện khó khăn gì.
Hai người liên tục nháy mắt với Lâm Bắc Thần, bảo hắn chịu uất ức một chút. Lâm Bắc Thần đứng im tại chỗ không nhúc nhích.
Từ khi đến thế giới này, hắn vẫn luôn làm theo nguyên tắc có thể nhịn được thì cứ nhịn, nhân nhượng cho khỏi phiền, giống như việc tuỳ tiện hành lễ, cũng không phải là Hàn Tín năm đó chịu sự sỉ nhục dưới đũng quần, càng huống hồ Hàn Tín đến cả việc chịu sỉ nhục dưới đũng quần cũng phải nhịn. Theo lời của nhị đương gia trong Tây Du đại thoại mà nói, chiêu này của ta gọi là nhịn nhục sống cho qua ngày đoạn tháng, không phải chỉ là một nhát dao đâm vào đùi thôi sao, có là gì đâu chứ?