Hoa Vũ Kiếm nói: "Huynh đệ, đừng hỏi, ngươi chết rồi thì tất nhiên sẽ biết được. Ha ha, lúc này có phải ngươi đã cảm thấy đầu óc choáng váng, hoa mắt chóng mặt, chân khí trong cơ thể đã bắt đầu tán loạn?" Lâm Bắc Thần bước chân loạng choạng, mặt lộ vẻ giật mình, chợt bừng tỉnh đại ngộ nói: "Trong ly rượu kia..
"Không sai, rượu trong yến tiệc đã bị bỏ thuốc Đế Khấp Tán Chân Tán, cho dù là cường giả cấp Đế uống vào trong bụng cũng sẽ bị chân khí tán loạn, tâm thần hoảng hốt.
Hoa Vũ Kiếm lạnh lùng nói.
"Để đối phó ta, đại ca thật là hao tâm tốn sức. Lâm Bắc Thần cảm thấy cạn lời mà lắc đầu. Hoa Vũ Kiếm nói: "Không có cách nào, thực lực của ngươi quá mạnh mẽ, mạnh đến nỗi ta không thể khống chế, không thể an tâm, mà ngươi lại không phải là người của Hoa gia chúng ta.
"Không phải tộc ta, tất có dị tâm", ta không thể tùy ý ngươi tựa như dây tơ hồng, dựa vào cây cổ thụ Hoa gia chúng ta mà không ngừng phát triển lớn mạnh."