Vẻ mặt của Thiên Yếm Đế, ngoại trừ chấn kinh, còn có nỗi sợ hãi khó nén. Kỳ thật, rất nhiều khi, người càng ngang tàng hống hách, người càng vô pháp vô thiên, khi để hắn thực sự gặp phải sự tồn tại mà bản thân không thể nào hiểu nổi và không cách nào đối kháng được, ngược lại sẽ bị sự sợ hãi nuốt chửng trong thời gian càng ngắn hơn.
Trời như ghét ta, cũng không dám thu.
Nhất kiếm hình thiên, ta ngủ trong tinh hà tám ngàn năm.
Đây là cuồng ngữ cỡ nào chứ? Nhưng mà khi 'Khi Thiên Thần Kiếm' tin cậy nhất rơi vào trong tay của Lâm Bắc Thần, khiếp ý của hắn tới càng nhanh hơn so với ai khác.
Cổ Chi Đế Giả, cũng đáng sợ như thế sao?