"Hây, lão Trần, ta ở chỗ này" Kiều Bích Dịch đi theo sau lưng tỷ tỷ, nhìn thấy Lâm Bắc Thần ở phía xa liền nhảy dựng lên vẫy vẫy tay, sau đó giống như con nai nhiệt tình, cũng không để ý đến ánh mắt của mọi người chung quanh, nhảy nhót tới bên cạnh Lâm Bắc Thần, đánh một cái trên bả vai hắn, lại che mũi, nói: "Mùi rượu... Người đang chờ Tần tỷ tỷ sao?"
"Đúng vậy"
Lâm Bắc Thần vừa trông về nơi xa bên trong, vừa nói: "Ngươi biểu hiện thân thiết với ta như vậy, không sợ người khác nói gì sao?"
"Liên quan cái rắm gì đến bọn hắn. Kiều Bích Dịch rất bình tĩnh nói: "Dù sao những năm này, ta bị bọn hắn bàn tán sau lưng cũng không ít" Thiếu nữ tác phong cởi mở, làm việc to gan, rất phản nghịch, năm đó cực khổ theo đuổi Bố Thu Nhân chính là một trong những sự tích của nàng, cho nên đánh giá của tất cả đại giới tính đối với nàng, thật sự là không hề tốt đẹp gì, có người bố trí không ít câu chuyện sau lưng Kiều Bích Dịch, nói nàng ai cũng có thể làm chồng, nói nàng không biết liêm sỉ, nói nàng không biết xấu hổ... Dù sao nàng cũng đã quen rồi.
"Ngươi thật sự không sợ?"