CHƯƠNG 1054: NGĂN CẢN “Thiếu gia, thiếu gia, ngươi không sao chứ, thiếu gia...”
Thiến Thiến xông lên nhào vào lòng Lâm Bắc Thần, sợ tới mức khóc lớn tiếng, gương mặt giàn dụa nước mắt trông như một con mèo nhỏ, để lộ ra tình cảm chân thực.
“Không sao, không sao đâu, yên tâm đi.”
Lâm Bắc Thần xoa xoa đầu Thiến Thiến, lại véo lấy khuôn mặt nàng, bóp cái miệng nhỏ nhắn của nàng thành miệng con cá vàng, cánh môi đỏ tươi mềm mại.
“Hu hu, thiếu gia, ngươi xấu quá.”