CHƯƠNG 962: ĂN MÀY? Trong lúc đó, trên đầu tường thành, hai bóng người đứng dưới lầu cửa thành đã chứng kiến toàn bộ sự việc.
“Cái tên Lâm Bắc Thần này thật sự là một mầm hoạ.”
Một nụ cười nhàn nhạt hiện trên khuôn mặt của nam tử trung niên mặc áo choàng trắng, hắn không cao, tầm vóc trung bình, khuôn mặt rất phổ thông, thuộc dạng có vẻ ngoài dù có bỏ vào đám đông thì căn bản cũng không có người nhìn hắn lần thứ hai, nhưng giọng điệu lại có khí phách ung dung, hiển nhiên là có địa vị cao.
Một nam tử trung niên khác ăn mặc kiểu văn sĩ gật đầu, nói: “Thanh niên tính cách không tệ, dũng cảm, nhưng không thể không thừa nhận hắn như một thanh kiếm sắc bén, biết cách dùng thì có thể khắc địch chiến thắng, không biết cách dùng thì sẽ đả thương địch cùng bản thân.”
Nam tử trung niên mặc áo choàng trắng nói: “Mấy ngày nay, Thiên Thảo nhân chạy tới rất nhiều, để cho Lâm Bắc Thần chém vài giọt máu thì bọn họ mới biết đau.”