CHƯƠNG 691: NGƯƠI XỨNG SAO? Mặc đồ trắng như tuyết, sau lưng mang một thanh kiếm, khuôn mặt đẹp trai tuấn tú, khí chất cao quý, chẳng qua là hai bên ống tay áo rũ xuống, tay áo trống không, hiển nhiên là cánh tay đã không còn.
“Là ngươi... Giang công tử.” Sắc mặt của Ưng Vô Kỵ thay đổi, nói: “Ngài... sao lại tới đây?”
Người tới chính là Giang Tự Lưu, một trong tứ đại kiếm nô.
“Đến thỉnh giáo Ưng đại nhân một chuyện.” Ánh mắt của Giang Tự Lưu quét qua lều tranh, thoáng dừng lại trên người của Ngô Phượng Cốc rồi rơi vào trên người của Ưng Vô Kỵ, ánh mắt bình tĩnh và lãnh đạm.
Thần sắc của Ưng Vô Kỵ lóe lên, lập tức cười nói: “Mau, Giang công tử mời ngài, ngài có gì muốn hỏi thì cứ hỏi, hạ quan nhất định biết gì nói nấy, không thêm không bớt.”