CHƯƠNG 440: NGỌN LỬA THIÊU ĐỐT TẤT CẢ Nam nhân sửng sốt.
Nhưng ông ta lập tức nhả ra một hơi rượu, cười lạnh hung hãn nói: "Thế nào, cánh cứng rồi hả? Còn dám phản kháng cả cha ngươi? Ngươi không nghe lời ta có biết hậu quả sẽ thế nào không? Ha ha, đừng quên, trong cơ thể của nương ngươi có độc, còn thuốc giải vẫn nằm trong tay ta, trừ khi ngươi muốn bà ta chết..."
"Độc trong người của nương ta đâu chỉ có một loại?”
Trên mặt của Mộc Tâm Nguyệt tràn đầy vẻ bi thương.
Nàng chậm rãi xoay người, bước tới trước giường gỗ rồi ngồi xuống, nhìn khuôn mặt khô héo của nữ nhân trung niên trên giường, giọt nước mắt cuối cùng trên khoé mắt đã rơi xuống, chậm rãi nói: "Nương, con xin lỗi."