CHƯƠNG 1246: VỊ CUỐI CÙNG Đông đông đông.
Tiếng gõ cửa quen thuộc lại vang lên.
Con ngươi của Cát Vô Ưu và Chu Tuấn Lam đồng thời co lại, trong đầu hiện lên một suy nghĩ to lớn khó có thể tin nổi ——
Không thể nào, không thể nào, không thể nào, không thể nào?
Bốn ánh mắt đều tập trung trên màn hình lớn Huyền Tinh.