CHƯƠNG 1007: KHÔNG THEO LẼ THƯỜNG "Mặc dù bình thường ta lười quan tâm đến các loại chuyện nhỏ nhặt trong tỉnh, trước đó ngươi nhảy nhót vui mừng như vậy, giết chết nhiều quan viên như vậy, ta cũng chưa từng tìm ngươi gây phiền phức, nhưng mà, chàng thiếu niên, ngươi hãy tin rằng nếu như ta thật sự đối phó một người, vậy thì hắn chắc chắn sẽ phải hối hận vì đã sinh ra trên thế giới này.”
Giọng điệu của Lương Viễn Đạo thô lỗ và thẳng thắn, hoàn toàn không có phương thức nghệ thuật nói chuyện của một đại quý nhân tỉnh chủ.
Hắn lau miệng rồi tiếp tục nói: "Trên đường tới đây, ngươi đã làm được rất nhiều chuyện không thể tin được. Trong mắt của những kẻ ngốc đó, giống như kỳ tích, ha ha, vì vậy, hãy nỗ lực tạo ra một kỳ tích mới, giết Cao Thắng Hàn đối với ngươi mà nói, dường như rất khó, nhưng ai có thể chắc chắn rằng ngươi không thể tạo ra một kỳ tích khác chứ? Ha ha ha."
Lâm Bắc Thần chậm rãi ngồi xuống, nói: "Nếu như một chuyện gì đó xảy ra mang tính chất thường xuyên, vậy thì đó không phải là kỳ tích nữa."
Lương Viễn Đạo cởi bỏ tẩm y trên người, giơ tay lau mặt, ném nó sang một bên, sau đó thoải mái rên rỉ một tiếng: "A, no ba phần... Có thể tạo nên kỳ tích hay không là chuyện của ngươi, chàng thiếu niên, ta đã gây nhiều áp lực cho ngươi như vậy, nếu như ngươi còn không làm được, vậy thì khiến ta quá thất vọng rồi, còn đối với người khiến ta thất vọng, trước giờ ta chưa từng thủ hạ lưu tình.”