Từ Viễn Hà và Trương Sơn Phong dồn phần lớn sự chú ý vào thiếu nữ.
Trần Bình An, người muốn chính thức luyện kiếm nhưng vẫn chưa tìm được đường vào, lại bị lão nhân xuất ra một kiếm làm cho kinh diễm, có vẻ như lão chỉ tiện tay vung kiếm, nhưng kiếm khí như hồng, nơi kiếm khí đi qua giống như bị một thác nước đổ ập xuống, không gì cản nổi.
Sau khi thiếu nữ ma đầu ra tay, Liễu Xích Thành trở nên vô cùng im lặng, hắn ngồi xổm bên đống lửa, không nói một lời, đưa hai tay ra sưởi ấm.
"Nơi thanh tịnh của Phật môn, há để loại tiểu yêu như ngươi làm ô uế!"
Hắc y lão giả mặt lạnh như băng, cổ tay khẽ rung, chỉ thấy mũi thanh đồng kiếm khẽ run, trong nháy mắt, từ mũi kiếm bắn ra một luồng bạch quang chói mắt, giống như Phược Yêu Sách của tiên sư trên núi, uốn lượn, nhanh chóng tỏa ra giữa không trung, như một tấm lưới pháp thuật mênh mông cuồn cuộn của thiên đạo, chụp xuống đầu thiếu nữ nhút nhát bị coi là yêu vật kia.