Người đó mưu đồ quá lớn, là một cuộc đại hỗn chiến của năm nước bao gồm cả Thải Y quốc và Cổ Du quốc, là tiếng trống trận liên hồi, khói lửa khắp nơi ở trung bộ Bảo Bình châu.
Vị tán tiên theo bàng môn tả đạo này, mặt trầm xuống đi vào phế tích Thành Hoàng điện, cuối cùng đến bên một bức tường đổ sụp hoàn toàn xuống đất.
Mặc dù tường vẫn còn nguyên vẹn, không có vết nứt quá lớn, nhưng có rất nhiều chỗ hư hỏng nhỏ. Lão cẩn thận quan sát từng chi tiết, bức bích họa vẽ chín mươi chín tám mươi mốt vị phi thiên mỹ nhân, giờ chỉ còn hơn ba mươi vị có phẩm tướng khá tốt. Lão dậm chân, tiếc nuối nói: “Phí của trời quá!”
Xác định xung quanh không có ai, lão vẫn để những bạch y thiếu nữ cầm kiếm đi đến các góc tường canh chừng, sau đó mới ngồi xổm xuống, tay trái móc ra một chiếc tiểu trản tinh xảo lưu quang ly thải, màu sắc rực rỡ, trong suốt sáng ngời. Chiếc tiểu trản được lão cẩn thận lấy ra khỏi tay áo, lập tức chiếu sáng xung quanh bằng một dải màu sắc tuyệt đẹp.
Lão vội vung tay áo phải, hơi áp chế những sắc màu rực rỡ chảy đầy mặt đất, miệng lẩm bẩm. Các mỹ nhân trên bích họa bắt đầu chuyển động chầm chậm, từng người một bay ra khỏi bức tường, ùa vào chiếc tiểu trản lưu ly. Ba mươi vị mỹ nhân có dung mạo và trang phục phẩm tướng tốt nhất vào trước, sau đó là mười mấy vị dung mạo hoàn chỉnh nhưng tứ chi và quần áo hư hỏng, cuối cùng trên tường chỉ còn lại những họa trung nữ tử dung mạo thân hình đều bị hủy. Dường như có tiếng nức nở khẽ vang lên, như dòng suối trong chảy qua đá.