Phủ quận thủ, lão mưu sĩ kéo Lưu Cao Hoa tới cửa sau quan để, Lưu Cao Hoa thấy một cỗ xe ngựa đã sớm chuẩn bị xong xuôi, dường như sắp phải đi xa, lão tiên sinh xòe bàn tay, cười tủm tỉm nói: “Mời công tử lên xe.”
Có một nữ tử vén rèm xe lên, nước mắt như mưa, thấy người tới là đệ đệ Lưu Cao Hoa, trong lòng thoáng yên tâm, buông rèm, tựa lưng vào vách xe, nàng nhớ tới vị Liễu lang kia.
Lưu Cao Hoa đầy đầu nghi hoặc, “Tống thúc thúc, đây là ý gì?”
Lão tiên sinh nghiêm mặt nói: “Quận thủ đại nhân muốn ta hộ tống các ngươi ra khỏi thành.”
Lưu Cao Hoa sốt ruột, “Lúc này ra khỏi thành làm gì? Chẳng lẽ Yên Chi quận thật sự sắp gặp đại nạn? Tống thúc thúc, càng như vậy, ta càng không thể rời khỏi nơi này, phụ thân xảy ra chuyện thì làm sao?”