CHƯƠNG 1396: NHÀ CŨ Lương Viên nhíu mày suy nghĩ, dường như đang cố nhớ lại, nhưng con bé không thể nhớ ra:
- Không biết, em không biết là mình dùng chúng vào mục đích gì, chỉ có cảm giác bản thân cực kỳ cần mấy món đồ này.
Dương Gian trầm ngâm.
"Trí nhớ xảy ra vấn đề?”
Nếu vậy hắn sẽ không thể nào hỏi ra được nhiều thông tin từ miệng con bé. Nhưng càng như thế hắn càng tin chắc rằng xung quanh quê của hắn không được bình thường, cũng không có bình yên, hài hòa như tưởng tượng.