CHƯƠNG 1297: BẤT THƯỜNG TRONG TIỂU KHU Dương Gian đi đến, hắn thấy ở trên mặt đất là một vũng máu lớn.
Trương Hàn ngồi chồm hổm trên mặt đất:
- Vết máu còn chưa thực sự khô ráo, hẳn là được lưu lại chừng bốn giờ sáng mà thôi. Với lại…
- Là mùi thi thối.
Dương Gian nhíu mày, hắn ngửi được một mùi vị quen thuộc.