CHƯƠNG 918: LÝ NHẠC BÌNH 1 Chung Sơn nghĩ nghĩ một hồi, sau đó cũng mở miệng biểu lộ thái độ, nhưng không có đứng dậy.
- Tôi cũng cho rằng điều mà Dương Gian lo lắng là đúng. Mặc dù tôi không có tham gia vào chuyện linh dị của quỷ chết đói, nhưng chỉ riêng việc quỷ vực của nó có thể bao phủ hết toàn bộ một tòa thành phố, ngăn cản hết mọi sự giúp đỡ từ bên ngoài là đã đủ hiểu rồi. Mức độ nguy hiểm của thứ này không kém gì Cảnh sát quỷ, một khi để cho nó chạy thoát, thì không có một ai chịu trách nhiệm nổi đâu.
Trước đó, khi Dương Gian ở sân bay đã không có đáp ứng hắn ta về chuyện của kế hoạch đội trưởng, cho nên lúc này chỉ mở miệng ủng hộ đã là không tệ rồi. Nhìn thấy Phùng Toàn, Lý Quân, Tào Dương, còn có Chung Sơn, bốn vị ngự quỷ nhân đỉnh phong cùng ủng hộ Dương Gian. Không chỉ Khương Thượng Bạch mà sắc mặt của mấy vị ngự quỷ nhân Hội anh em cũng trở nên khó coi. Còn vị ngự quỷ nhân vừa bị Dương Gian ném ghế cho gãy đầu kia lại thầm giật mình, trong lòng hô to may mắn. Cũng may vừa rồi hắn ta nhịn được, không có phản kích. Không phải vậy thì hai bên đã đánh nhau to rồi, có thêm mấy người này giúp đỡ Dương Gian, khả năng cao đám người bọn hắn sẽ phải nằm lại tại đây.
Bốn đối bốn.
Trong cuộc họp, tám người đứng dậy trừng mắt nhìn nhau, cho thấy lập trường của thái độ của bản thân. Bầu không khí có chút nóng nảy, giống như sắp đánh nhau đến nơi. Nhưng đối với người khác mà nói, chuyện này không hề liên quan gì đến bọn họ hết. Ngồi gấp giấy thì vẫn cứ tiếp tục gấp. Người ngồi ngáp thì vẫn còn đang ngáp. Mấy người kia cứ ngồi thẳng tắp ở đó, duy trì tư thế này mãi, như một cỗ thi thể vậy, không hề nhúc nhích dù chỉ một chút. Nếu không phải còn có mấy cái tróng mắt di động thì người khác còn tưởng rằng Tào Duyên Hoa bỏ mấy bức tượng vào đây cho đủ số lượng.