CHƯƠNG 746: TRƯƠNG LÔI ĂN QUỶ Sau khi bỏ cái bình kia xống, Vạn Đức Lộ cũng thầm thở phào trong lòng. Sau đó dùng bộ dạng quen thuộc đánh giá phòng nghỉ của Dương Gian.
- Khách sạn này không hề tệ đấy chứ, phong cảnh cũng tốt. Chỗ này có thể quan sát được hết toàn bộ thành phố Đại Kinh. Hơn nữa phòng cũng rất lớn, đều có quy cách như phòng tổng thống. Đại ca, đãi ngộ của cậu được đó chứ. Bình thường, nếu muốn ở bên trong một căn phòng như thế này cũng phải tốn hơn tám vạn một ngày đó. Ngay cả tôi cũng không dám ở.
Dựa vào tài lực của ông ta, chắc chắn ở được những chỗ này. Sỡ dĩ ông ta tỏ ra như vậy là bởi vì ông ta muốn vuốt mông ngựa để dễ dàng lôi kéo quan hệ với Dương Gian. Có thể khỏi nghiệp từ hai bàn tay trắng và trở thành một tổng giám đốc của công ty lớn, sao ông ta không có nhiều bản lĩnh khác. Cơ mà năng lực xã hội của ông cũng không phải dạng kém cỏi.
- Tốt nhất ông nên nói nhỏ một chút, lỡ làm phiền đến người ở tầng dưới thì người ta sẽ cầm đao lên chém ông đó.
Dương Gian mở túi hành lý ra, sau đó sửa sang lại số vũ khí bên trong, đồng thời cầm chiếc hộp bằng vàng chứa tấm da màu nâu ra, sau đó nhét vào trong người. Kể từ giờ phút này trở đi, thứ đồ chơi này sẽ phải luôn luôn ở trên người của hắn, không được rời nửa bước. Mặc dù hắn không có yên lòng đối với tấm da màu nâu nhưng càng bất an hơn với hoàn cảnh xung quanh hơn.