“Hiện tại toàn thân ngươi hẳn đã bị đông cứng.”
“Bất quá không cần lo lắng, vết thương do giá rét thế này không cần phải tới y liệu thất. Chỉ là sẽ khiến ngươi một, hai ngày tới không cách nào chuyên tâm tu hành và học tập.”
“Đây coi như là một tiểu trừng phạt đối với việc ngươi không tôn kính học trưởng.”
Ngay lúc hắn định một ngón đẩy Trương Vũ ngã xuống, lại cảm thấy một luồng nhiệt lãng ập vào mặt.
Băng sương trên người Trương Vũ không ngừng tan biến, ngoại trừ làn da bị tổn thương đôi chút, cả người hắn lại tinh thần phấn chấn, không nhìn ra có chút vấn đề nào.