CHƯƠNG 1889: CHẲNG LẼ BẢN THÂN THẬT SỰ LÀ KHẮC CHỒNG KHẮC CON SAO? Lục Tử không cầm được nước mắt mà chảy xuống.
- Không sao, anh không sao cả
- Mẹ nó cậu cũng đã khóc rồi, tôi còn không sao, tôi không phải sắp chết rồi chứ?
- Không chết được
Lục Tử an ủi.