CHƯƠNG 1858: TRONG LÚC VÔ TRI VÔ GIÁC BẢN THÂN ANH ĐÃ HOÀN THÀNH NHIỆM VỤ - Cái gì mà địa bàn của anh! Ban ngày ban mặt...... Cô gái đừng sợ, cô để tôi......
Bảo vệ cầm gậy cảnh sát trong tay, chạy tới xem xét, nhìn thấy là Trần Thương, gãi đầu một cái, cười xấu hổ:
- Giáo sư Trần à, thế này...... Trên đường chú ý an toàn
Nói xong, giả bộ như không nhìn thấy, đứng dậy rời đi, Tần Duyệt thấy thế, lập tức trợn tròn mắt.
Trần Thương cười ha hả.