CHƯƠNG 1747: CÁI CHỨC VIỆN TRƯỞNG CỦA MÌNH CÒN CÓ GIÁ TRỊ HAY KHÔNG Một người vừa mới tiến gần đến niềm hi vọng lâu nay của mình, đột nhiên niềm hi vọng lại bị dập tắt. Điều đó đã làm cho Chu Hoành Quang vô cùng sợ hãi như một cơn ác mộng. Bây giờ, cơn ác mộng đã đi qua, sáng sớm tỉnh lại, nhìn thấy được tia sáng đến tương lai.
Mà mọi việc đều do Trần Thương ban cho ông ta
Thật lâu, Chu Hoành Quang nói với vợ con của mình:
- Mọi người ghi nhớ, mối ân tình mà giáo sư Trần đã dành cho chúng ta
Sau khi nói xong, Chu Hoành Quang và các thành viên trong gia đình đều cúi đầu nói lời cảm ơn Trần Thương.