CHƯƠNG 931: RẠNG SÁNG ỒN ÀO NÁO ĐỘNG (PHẦN BỐN) Trương Công do dự thật lâu, anh đứng dậy nhìn người đàn ông trung niên, mỗi chữ mỗi câu, nghiêm túc nói:
- Nói một chút, tôi biết ngài trước tới nay đều chướng mắt tôi, cảm thấy tôi không có bản lĩnh, không cho được cuộc sống mà Đình Tử muốn.
- Thật ra, tôi vẫn luôn đang cố gắng, khởi điểm tôi không cao, thế nhưng tôi bởi vì liều, tiền dù kiếm được không nhiều, thế nhưng mà tôi có thể làm nhiều gấp đôi.
- Ba năm trước đây, tôi đi vào thủ đô, ba năm qua, tôi không có một ngày dám buông lỏng, tôi dùng hết tất cả của chính mình, không phải là vì để ngài coi trọng tôi, chẳng qua là thực tình hi vọng Đình Tử đi theo tôi sẽ không chịu khổ
- Tôi biết, chuyện này là tôi không chịu trách nhiệm, đây không phải loại chuyện một người đàn ông nên làm, không phải tôi không muốn phụ trách, chẳng qua là trong mắt ngài tôi không xứng được phụ trách thôi