CHƯƠNG 845: DẤU VẾT CỦA NĂM THÁNG Tóc hai bên thái dương vốn đã bạc rất nhiều, da mặt cũng không còn căng bóng đàn hồi như trước, thỉnh thoảng còn có đốm nâu khiến người ta không nhịn được mà thở dài.
Trần Thương hít thở thật sâu
Ca phẫu thuật này Trần Thương làm rất lâu, anh muốn lấp đầy từng nếp nhăn trong lòng, anh cố gắng làm nhẵn dấu vết của thời gian, anh cũng không muốn con dao cuộc đời cứa vào mặt bà ấy một nhát.
Đáng tiếc là con người ai rồi cũng sẽ già đi.
Đây là lần đầu tiên Trần Thương nhìn mặt mẹ mình một cách nghiêm túc trong một thời gian dài như vậy.