Thanh Hồng trở nên bận rộn, nào là tra xét địa hình, khảo sát linh mạch, quy hoạch bố cục sơn môn, miệng lẩm bẩm không ngừng.
Tần Tang và Sương cô nương không thể xen vào, đành đứng một bên quan sát.
"Sư phụ còn chưa tới, có lẽ chúng ta sẽ không ở lại đây lâu, làm vậy cũng chỉ phí công vô ích. Sư tỷ chi bằng trước tiên khai phá mấy gian tĩnh thất, để Sương cô nương dưỡng thương."
Tần Tang đưa mắt nhìn Sương cô nương bên cạnh.
Từ khi rời khỏi sơn động, Sương cô nương vẫn luôn cố ý né tránh ánh mắt của hắn, lúc này cũng vờ quay đầu nhìn mãi xuống chân núi, chẳng biết nơi đó có gì hay ho mà nàng cứ nhìn mãi.