Loan gãi gãi đầu, "Trước khi đệ sinh bệnh ta đã gặp qua hắn, mấy ngày nay bận rộn giúp đệ xem bệnh mua thuốc, cũng không đặc biệt đi hỏi. Có thể là từ thôn khác tới, con cháu bất hiếu, bị đuổi ra ngoài."
Thôn ở gần cổng thành, những ăn mày trà trộn ở đây, phần lớn là gương mặt quen thuộc.
Loan không để ý, quay đầu tiếp tục tán gẫu với đám bạn, dù sao ai thèm quan tâm một lão ăn mày, bọn họ cũng chỉ đủ lo ấm no cho một nhà.
Trong lúc nói chuyện, đám ăn mày kia đẩy tới đẩy lui chen vào một chỗ lõm bằng đá, tiếp tục phơi nắng.
Tầm mắt Tần Tang bị người khác che khuất, ngẫm nghĩ, không vội đi tiếp xúc với lão ăn mày, nếu không ý đồ quá rõ ràng. Hiện tại hắn là phàm nhân tay trói gà không chặt, cần phải cẩn thận hành sự, từng bước cẩn trọng.