Lưu Ly nhắm chặt hai mắt, sắc mặt trắng bệch gần như trong suốt, không còn chút máu, chịu đựng áp lực khó có thể tưởng tượng. Cũng như vậy, nếu thuận lợi vượt qua kiếp nạn này, trận chiến này sẽ khiến nàng được lợi vô cùng.
Hắc bào tu sĩ không lựa chọn cường công, đúng ý Lưu Ly, nàng cũng không dám hy vọng xa vời có thể chém giết hắc bào tu sĩ tại đây, chỉ cần có thể vây khốn hắn ở chỗ này là đủ rồi.
Không ngờ chuyện tốt chẳng được bao lâu, dị biến thình lình phát sinh, hơn nữa biến cố không phải đến từ bên trong cơn bão.
‘Vút!’
Lưu Ly cảm ứng được, bất chợt mở mắt, nhìn chằm chằm ra ngoài băng nguyên, thần sắc vô cùng ngưng trọng.