Dịch: Độc Hành Cùng lúc đó, trên đỉnh đầu Dân Trác, một vệt quang mang huyền hoàng đột ngột hiện ra từ hư không, huyền diệu hơn, nồng đậm hơn cả vệt sáng trước đó, rồi bỗng chốc tản ra.
Trong quang mang huyền hoàng hiện ra hư ảnh một bức tranh, bức tranh mở rộng, bên trong hỗn độn, chẳng nhìn rõ vẽ gì.
Chỉ thấy bức tranh nhắm ngay trận nhãn, bỗng cuộn lại, lập tức cuốn Dân Trác vào trong tranh, chỉ để lại một trục bức tranh huyền hoàng, còn Dân Trác thì biến mất không thấy tăm hơi.
Trước khi biến mất, có thể thấy ngọc bội trước ngực Dân Trác vỡ vụn, lôi đình bao phủ, miệng phun máu tươi, hiển nhiên bị trọng thương, nhưng chắc chắn chưa chết, đã được bức tranh cứu đi.
Ngay sau đó, Bức tranh huyền hoàng lóe lên xuất hiện cách đó ngàn trượng, hóa thành một đạo hoàng quang quỷ dị khó lường, lấp lóe vài cái rồi biến mất, Ngũ Lôi Thiên Tâm Chính Ấn và Hoàng Long cũng không cách nào ngăn cản hay phá hủy Bức tranh huyền hoàng.