Dịch: Độc Hành Thanh Dương Quan.
Bên trong núi xanh như lông mày, giang hà núi non, nghiễm nhiên là một chỗ Tiên sơn phúc địa, đã mất đi nửa phần cảnh tượng hủy hoại.
Một ngày này, sơn môn mở rộng, tường vân giống như gấm, khách đến đông đảo.
Tây phương truyền đến tiếng tụng kinh, xa xa nhìn thấy một đám tăng nhân, bước trên hư không đi đến, có thân mang áo cà sa, thân hình khô gầy, sắc mặt vàng như nến, chính là khổ hạnh tăng. Những tăng nhân còn lại cũng dãi dầu sương gió, không tầm thường.
Bọn họ không ngồi phi thuyền, đi bộ đến, tốc độ lại không chậm, mỗi bước có thể vượt qua mấy đỉnh núi, trong nháy mắt đã đi tới phụ cận sơn môn.