Dịch: Thanh Kỳ Linh quang lóe lên, cảm giác trời đất quay cuồng vừa xuất hiện, bọn hắn liền đứng trên tòa Na Dị trận khác.
Ba người ổn định lại, thấy mình đang đứng trên cao đàn, quanh cao đàn có mấy cây cột đá, nhưng bên trên không có mái vòm, còn có mấy ngọn núi ở chung quanh, đối diện cao đàng còn có mấy người.
Bọn hắn chợt nghe tiếng cười quái dị: "Ha ha! Vật nhỏ ngươi còn dám trở về!"
Một người trong đó chỉ vào Kỷ Hoằng ngồi trên vai Tư Lục, há miệng cười to, tiếng cười vang vọng trong núi, dị thường chói tai.
Người này dáng dấp xấu xí, nhưng không có khí chất hèn mọn, mà có khí chất oai hùng.