Giữa non xanh nước biếc, gió mát phất phơ, thổi qua rừng trúc, truyền đến tiếng vang sàn sạt.
Có một thiếu nữ ngồi ven hồ, bạch y thanh l·ị·c·h·, dung mạo tinh xảo, trong thần sắc lại có một tia u buồn không bỏ đi được, nhìn hình ảnh mình chiếu rọi trong nước, nghĩ mà tủi thân.
Thiếu nữ ôm một con bạch chồn trong ngực, nó lười biếng nằm trên gối nàng.
Nàng khẽ vuốt bạch chồn, u oán nói: "Triển sư huynh đã rời đi hơn mười ngày. Điêu nhi, ngươi nói xem sau khi sư huynh trở về, sẽ tới gặp ta trước hay là đi gặp Tam sư tỷ trước?"
Bạch chồn không ngủ, cái đuôi nhẹ nhàng lắc lắc.