Trên ngọn núi tiếp trời cao, sắc trời long lanh.
Núi non nguy nga, khói trên sông mênh mông.
Tần Tang đưa tay chỉ hướng ngọn núi, lập tức ngọn núi nứt ra, đất đá bong ra từng mảng, hoặc đá tụ lại, hoặc gọt ra tuyệt bích, chốc lát lại có dòng nước xiết dâng trào, thác nước treo trên cao, khiến núi này như tiên sơn kỳ phong.
Gió nhẹ thổi tới mang theo hạt cỏ, vẩy xuống trong núi.
Linh khí hóa thành trời hạn gặp mưa, đổ vào đại địa.