Lần này vào kinh thành, là một cơ hội.
Tiểu Ngũ nói: "Lúc xuống núi, sư phụ nói với ta, có thể thử tự phong tu vi, làm người bình thường."
Ngọc Lãng hưng phấn nói: "Sư phụ cũng nói như vậy? Pháp nhãn của sư phụ sáng như đuốc, khẳng định có thâm ý, sư tỷ muốn làm vậy sao?"
Tiểu Ngũ trầm mặc một lát, "Ừm" Một tiếng: "Trong đô thành có rất nhiều tu tiên giả, ngươi phải cẩn thận."
"Đô thành phồn hoa, sẽ không thiếu tu tiên giả tham phú quý, nhưng có thành hoàng và quỷ thần tọa trấn, lật không nổi sóng gió gì. Đệ lăn lộn ở thế tục, sẽ không xung đột với bọn họ, sư tỷ yên tâm! Huống hồ, trước khi vào thành, đệ đã lưu lại ám ký, Thạch đại ca nhìn thấy, sẽ tới tìm chúng ta." Ngọc Lãng tự tin nói.