Tần Tang dẫn ngựa đi đến bến tàu, vừa lúc có một chiếc lâu thuyền đang thu dây thừng, muốn lên đường.
Trên thuyền giăng đèn kết hoa, treo đầy lụa đỏ, thanh âm sáo trúc, oanh thanh yến yến từ trong khoang thuyền truyền ra, còn có nhàn nhạt mùi son phấn, bị gió sông thổi lên bờ.
Khách nhân đứng chờ trên bến tàu, đều rời xa chiếc thuyền này.
Không còn cách nào khác, thuyền tư nhân rất đắt.
Tần Tang không thiếu tiền, dẫn ngựa tiến lên, đang muốn bước lên cầu ván, một quản sự trên thuyền vội vàng đi tới, ngăn Tần Tang lại, dò xét hắn.