Nhờ Sư Tử Ấn, vết thương trên người hắn khôi phục rất tốt, hai mắt trừng trừng nhìn Hồng Vũ Tử, hơi thở hổn hển, nhìn như đang do dự, cân nhắc cái gì.
Hồng Vũ Tử liên tiếp thối lui đến sát mặt kính, Cửu Hoàn Châu lấp lóe bảo quang, mặt lộ vẻ cảnh giác.
Sau cùng, Tần Tang quyết định, thu hồi ánh mắt từ trên người Hồng Vũ Tử, quay đầu bay đến mặt kính.
Mặt kính đưa đến một huyễn cảnh khác, trong huyễn cảnh tràn ngập bụi mù màu xám, bụi mù nặng nề che khuất bầu trời, phảng phất như một khu vực cát xám, hình thành một bức tường màu xám.
Thấy Tần Tang muốn đi vào khu vực cát xám, Hồng Vũ Tử lộ vẻ chần chờ, há miệng nói: "Vị đạo hữu này..."