Tần Tang và Lưu Ly không thèm để ý tiểu nhân phía sau, cả hai liền lóe thân tiến nhập vào trong cơn bão. Tiểu nhân kia nhìn sâu vào bóng lưng hai người, không nói gì thêm nữa, thân thể hòa vào linh chi, ngay sau đó linh chi khô héo rồi biến mất.
Độc vụ xuất hiện ở khắp nơi, cổ cấm vỡ nát, cùng với xung kích do hà quang tạo ra, trong tầm mắt của hai người là một mảnh hỗn loạn.
Tần Tang dưới sự trợ giúp của Thiên Mục Điệp tìm kiếm lối đi, cuối cùng cũng bình an vô sự vượt qua khu vực nguy hiểm nhất, phía trước hồng vụ xuất hiện từng đoàn sáng.
Những đoàn sáng này tản ra khắp nơi, phát ra ba động cùng ánh sáng quen thuộc, chính là mảnh vỡ của Bích Hạt Cổ Điện, bọn họ phải nhảy qua những mảnh vỡ này, có điều so với vừa rồi thì an toàn hơn nhiều.
Mắt thấy xung quanh không còn nguy hiểm như vậy, tâm tình hai người cũng thả lỏng đôi chút, Lưu Ly khẽ mở đôi môi đỏ mọng, hỏi: “Tần đạo hữu tin tưởng lời nói của người kia sao?”