Tư Hoàng nghe vậy bèn cười đáp: "Không giấu gì Tần chân nhân, bảo vật cất giữ trong cổ điện đối với Dị nhân tộc bọn ta mà nói là chí bảo, nhưng người ngoại tộc lại chẳng nhận được bao nhiêu lợi ích. Bởi vì phải ở trong tổ điện, mượn nhờ tổ điện chi lực, mới có thể luyện hóa được nó."
Tần Tang hiểu rõ, người ngoài không thể nào vào được tổ điện của Dị nhân tộc, dù cho có xông vào cũng không được tổ điện thừa nhận. Hắn không thể luyện hóa được chí bảo này, dù có thể đem đi giao dịch với kẻ khác, nhưng lại đắc tội với Tư U hoàng tộc, đúng là được không bù mất.
Điều kiện của Tư Hoàng cũng coi như hợp ý hắn, Tần Tang quả thực rất hứng thú với lai lịch của Diệu Thiểm Châu, nhất là sau khi phát hiện Diệu Thiểm Châu ẩn chứa huyền cơ, hắn lại càng đánh giá cao bảo châu này.
Nếu Diệu Thiểm Châu có liên quan đến một loại truyền thừa nào đó, thì truyền thừa kia hẳn là có lai lịch không nhỏ, nếu có cơ hội, rất đáng để tìm hiểu.
Giúp Tư Hoàng đoạt bảo sẽ có nguy hiểm, nhưng Tần Tang tự nhận độn thuật và thực lực của mình đều không tệ, chỉ cần đủ cảnh giác, sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.